Một nữ nghệ sĩ múa chép miệng rằng, trong số các Hoa hậu Việt Nam từ trước tới nay, chưa có ai dại như Kỳ Duyên. Chữ dại mang nghĩa vừa thương vừa trách.
Quả thật, chưa có ai dại như Hoa hậu Nguyễn Cao Kỳ Duyên.
Kỳ Duyên không phải Hoa hậu đầu tiên bị dính ì xèo thị phi sau khi đăng quang. Thậm chí, những ì xèo thị phi của cô cũng chẳng thấm thía gì so với giông bão nghiêng trời ngả đất mà Hoa hậu Phan Thu Ngân, Hoa hậu Hà Kiều Anh và Hoa hậu Nguyễn Ngọc Khánh phải đương đầu khi các ông chồng của họ vướng vòng lao lý, mà toàn những tội tày đình. Thị phi của Kỳ Duyên cũng chẳng phải chuyện dối trá như vụ việc chưa tốt nghiệp cấp 3 của Hoa hậu Trần Thị Thùy Dung, càng chẳng phải chuyện cặp đại gia bị đánh ghen cạo trọc đầu như tin đồn khủng khiếp mà Hoa hậu Nguyễn Thị Huyền dính phải. Nhưng cuối cùng, cô lại là Hoa hậu bị ghét nhất trong số 15 cô gái từng đăng quang ngôi vị danh giá Hoa hậu Việt Nam. Hẳn là chính Kỳ Duyên cũng phải hậm hực vì không hiểu được nguyên do.
Bởi vì không hiểu được nguyên do nên cô mới liên tục có những hành vi chướng mắt cộng đồng hết năm này qua năm nọ.
Có lẽ Kỳ Duyên đang trách móc công chúng. Rằng cô hút bóng cười thì sao nào? Nó có vi phạm đạo đức nào không? Nó có làm tổn hại đến gia đình ai không? Nó có ảnh hưởng gì đến mọi người không? Xin thưa cô hút bóng cười không vi phạm đạo đức, và hình như cũng chưa có quy định pháp luật cụ thể nào về hành vi này. Cô hút bóng cười chứ chẳng giật chồng, lừa đảo của ai. Nhưng ảnh hưởng đến người khác thì có đấy. Bởi đơn giản, cô không phải cô sinh viên Kỳ Duyên của trường Ngoại thương. Cô là Hoa hậu Việt Nam kia mà.
Lẽ dĩ nhiên, đội trên đầu chiếc vương miện Hoa hậu Việt Nam không có nghĩa là cô được đại diện cho phụ nữ Việt Nam. Chẳng phụ nữ Việt Nam nào có ý định nhờ cô làm đại diện cho họ. Và hẳn là cô cũng chẳng có ý định đại diện cho ai. Nhưng bất thành văn, đã đeo dải băng Hoa hậu lên người và đội chiếc vương miện hoa sen lên đầu, cô nghiễm nhiên trở thành một biểu tượng của phụ nữ Việt. Và cũng bất thành văn, khi cô đã học thuộc lòng các câu hỏi về công dung ngôn hạnh lẫn quy chế của cuộc thi để trả bài trong màn ứng xử đã mang lại vinh quang cho cô, thì cô thừa hiểu cô phải mang trọng trách một biểu tượng về vẻ đẹp ngoại hình lẫn vẻ đẹp tâm hồn.
Một nữ nghệ sĩ múa chép miệng rằng, trong số các Hoa hậu Việt Nam từ trước tới nay, chưa có ai dại như Kỳ Duyên. Chữ dại mang nghĩa vừa thương vừa trách.
Quả thật, chưa có ai dại như Hoa hậu Nguyễn Cao Kỳ Duyên.
Kỳ Duyên không phải Hoa hậu đầu tiên bị dính ì xèo thị phi sau khi đăng quang. Thậm chí, những ì xèo thị phi của cô cũng chẳng thấm thía gì so với giông bão nghiêng trời ngả đất mà Hoa hậu Phan Thu Ngân, Hoa hậu Hà Kiều Anh và Hoa hậu Nguyễn Ngọc Khánh phải đương đầu khi các ông chồng của họ vướng vòng lao lý, mà toàn những tội tày đình. Thị phi của Kỳ Duyên cũng chẳng phải chuyện dối trá như vụ việc chưa tốt nghiệp cấp 3 của Hoa hậu Trần Thị Thùy Dung, càng chẳng phải chuyện cặp đại gia bị đánh ghen cạo trọc đầu như tin đồn khủng khiếp mà Hoa hậu Nguyễn Thị Huyền dính phải. Nhưng cuối cùng, cô lại là Hoa hậu bị ghét nhất trong số 15 cô gái từng đăng quang ngôi vị danh giá Hoa hậu Việt Nam. Hẳn là chính Kỳ Duyên cũng phải hậm hực vì không hiểu được nguyên do.
Bởi vì không hiểu được nguyên do nên cô mới liên tục có những hành vi chướng mắt cộng đồng hết năm này qua năm nọ.
Có lẽ Kỳ Duyên đang trách móc công chúng. Rằng cô hút bóng cười thì sao nào? Nó có vi phạm đạo đức nào không? Nó có làm tổn hại đến gia đình ai không? Nó có ảnh hưởng gì đến mọi người không? Xin thưa cô hút bóng cười không vi phạm đạo đức, và hình như cũng chưa có quy định pháp luật cụ thể nào về hành vi này. Cô hút bóng cười chứ chẳng giật chồng, lừa đảo của ai. Nhưng ảnh hưởng đến người khác thì có đấy. Bởi đơn giản, cô không phải cô sinh viên Kỳ Duyên của trường Ngoại thương. Cô là Hoa hậu Việt Nam kia mà.
Lẽ dĩ nhiên, đội trên đầu chiếc vương miện Hoa hậu Việt Nam không có nghĩa là cô được đại diện cho phụ nữ Việt Nam. Chẳng phụ nữ Việt Nam nào có ý định nhờ cô làm đại diện cho họ. Và hẳn là cô cũng chẳng có ý định đại diện cho ai. Nhưng bất thành văn, đã đeo dải băng Hoa hậu lên người và đội chiếc vương miện hoa sen lên đầu, cô nghiễm nhiên trở thành một biểu tượng của phụ nữ Việt. Và cũng bất thành văn, khi cô đã học thuộc lòng các câu hỏi về công dung ngôn hạnh lẫn quy chế của cuộc thi để trả bài trong màn ứng xử đã mang lại vinh quang cho cô, thì cô thừa hiểu cô phải mang trọng trách một biểu tượng về vẻ đẹp ngoại hình lẫn vẻ đẹp tâm hồn.
Bất thành văn, đã đeo dải băng Hoa hậu lên người và đội chiếc vương miện hoa sen lên đầu, Kỳ Duyên nghiễm nhiên trở thành một biểu tượng của phụ nữ Việt.
Vẻ đẹp ấy, rất tiếc, không được bất quy tắc. Nó buộc phải tuân thủ các tiêu chuẩn phổ thông của đại chúng và các tiêu chuẩn căn bản của truyền thống. Nó không được phép phá cách, không được phép phá rào, không được vượt ra ngoài khuôn khổ. Bởi phá cách là sẽ có tranh cãi. Mà biểu tượng của phụ nữ Việt thì không được phép có tranh cãi. Cô có hiểu vì sao BTC Hoa hậu Việt Nam 2016 phải đưa cả yếu tố lí lịch gia đình vào chấm điểm hồ sơ thí sinh không? Chính là vì cái lẽ ấy đấy. Họ rút kinh nghiệm từ cô.
Nhưng Kỳ Duyên, cô đã làm gì khi đội lên đầu chiếc vương miện Hoa hậu? Dáng ngủ thiếu duyên trên máy bay, vô tư để mẹ khệ nệ xách đồ còn mình đi tay không. Lớn tiếng với bố qua điện thoại ở phòng tập gym, nơi có hàng trăm tai mắt nhìn mình. Đi mua dưa từ thiện, chụp ảnh post Facebook xong rồi bỏ dưa lại, leo lên taxi ra về. Hút thuốc lá. Và giờ là hút bóng cười, một loại chất kích thích thần kinh có hại cho sức khỏe được mặc định chỉ dành cho dân chơi trong quán bar.
Chuyện dáng ngủ của cô thì còn bênh được. Vì dẫu sao đó cũng chỉ là một thói quen vô thức. Dù thói quen vô thức ấy thể hiện sự thiếu rèn giũa nền nếp ý tứ trong gia đình cô. Mà người Việt truyền thống thì quan trọng chuyện lời ăn, tiếng nói, dáng đứng dáng ngồi của một cô gái lắm, nữa là một cô gái đẹp. "Người thanh tiếng nói cũng thanh. Chuông kêu chuông đánh bên thành cũng kêu" là vậy. Chuyện cô để mẹ xách đồ cũng vẫn bênh được. Vì mẹ nào mà chẳng thương con. Vả lại, cô mới 18 tuổi. Vừa thoát khỏi vòng tay bao bọc của cha mẹ chưa được bao lâu. Chuyện mẹ cô giành phần tay xách nách mang để con được nghỉ ngơi sau lịch làm việc dày đặc cũng là điều dễ chấp nhận. Dù con gái 18 tuổi mà để mẹ giúp mình như thế cũng là vô tư đến vô duyên.
Nhưng chuyện cô lớn tiếng với bố qua điện thoại, chuyện cô mua dưa từ thiện và đến chuyện cô hút thuốc thì không ai bênh cô được nữa. Cứ qua mỗi scandal, cô lại càng thể hiện sâu sắc hơn cái ngờ nghệch của mình. Cái ngờ nghệch có thể dễ dàng chấp nhận với một cô gái bình thường, nhưng không thể được chấp nhận với một Hoa hậu. Hoa hậu tức là đẹp cả người lẫn nết, tức là đẹp cả ngoại hình lẫn tâm hồn, các cô thí sinh Hoa hậu chả phải lúc nào cũng ra rả học thuộc lòng những điều đó sao!